Vì sao lại thế nhỉ ?
Khi chú voi đó còn nhỏ chưa có đủ sức mạnh, chú đã bị trói vào chiếc cọc thép bằng một sợi dây xích thật lớn. Vì thế dù chú ta có ra sức cỡ nào cũng không thể phá đứt dây xích mà thoát đi.
Sau một thời gian dài chú đành bỏ cuộc. Và sau đó, dù đã lớn mạnh chú ta vẫn không bao giờ nghĩ đến việc phá xích thoát đi. Tư duy đó đã hằn sâu vào suy nghĩ của chú voi, và tất nhiên sau này, dù chú đã đủ lớn, đủ sức mạnh, chú cũng chẳng bao giờ nghĩ tới điều này.
Rất nhiều người trong chúng ta cũng có những suy nghĩ như chú voi kia trong rạp xiếc. Chúng ta đã tự hạn chế, tự ràng buộc và cứ tự nhủ rằng “mình chẳng bao giờ làm gì được đâu”, và đã rất nhiều lần chúng ta bỏ cuộc vì câu nói ấy.
Đến đây thì chắc bạn thấy mình cũng giống chú voi kia rồi chứ?
Steve Job - người rất thành công trong cuộc sống, một con người đã làm thay đổi cả thế giới, làm nên những cuộc cách mạng về điện ảnh, về máy tính, về điện thoại ... - đã từng chia sẻ: "Khi trưởng thành, bạn sẽ thường được bảo rằng: thế giới vận hành theo cách của nó, và cuộc đời bạn chỉ là sống cuộc sống của mình trong thế giới, cố đừng để "va đầu vào tường quá nhiều", cố được một gia đình tử tế, vui thú, dành dụm một ít tiền. Đó là một cuộc đời rất giới hạn. Cuộc sống có thể rộng hơn nhiều. Một khi bạn khám phá ra một thực tế đơn giản, và đó là những thứ xung quanh, mà bạn gọi là cuộc đời đã được tạo nên bởi những người không thông minh gì hơn bạn, và bạn có thể thay đổi, có thể tác động nó, bạn có thể tạo nên những thứ của chính bạn mà người khác có thể sử dụng. Khi hiểu được điều đó thì bạn sẽ không bao giờ còn như trước!"
st
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét